Chương 40: Trang Thành

Linh Khí Khôi Phục: Mỗi Ngày Ta Rút Một Kỹ Năng

Thư Mộng Nhân

4.709 chữ

14-04-2024

“Đại tỷ của các ngươi rất mê Disney ha!”

“Haha, chứ còn gì nữa?”

Lâm Thu thản nhiên gửi định vị quán nướng vào nhóm sau đó hắn cùng Tần Trăn Trăn và Trương Tam xuất phát.

Lần này Trương Tam lại đổi xe, bởi vì Tần Trăn Trăn và Lâm Thu muốn ngồi cùng xe với cậu ta nên xe Pagani chắc chắn không phù hợp, không đủ chỗ để chở nhiều người như vậy.

Vậy là Trương Tam đổi sang chiếc Mercedes-Benz G.

Đây là chiếc xe khiêm tốn nhất trong dàn xe yêu thích của cậu ta.

Trương Tam không chiếm ghế lái mà ngồi ở ghế phụ, người lái xe là vệ sĩ của cậu ta.

Lâm Thu và Tần Trăn Trăn ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau.

Địa chỉ Lâm Thu chia sẻ nằm ở một nơi vắng vẻ, cho dù là xe Mercedes xịn xò cũng không tránh khỏi gập ghềnh.

Suốt đường đi, Lâm Thu liên tục ngửi mùi nước hoa trên người Tần Trăn Trăn, lại thêm chiếc xe Mercedes chòng chành lên xuống, hắn liên tục nuốt nước bọt.

Điều này khiến Tần Trăn Trăn cũng khó chịu theo, không hề còn dáng vẻ của mỹ nhân lạnh lùng như trong lời đồn.

Thái độ của Lâm Thu không hề khiến Tần Trăn Trăn phản cảm, ngược lại còn có chút mới lạ.

Với tư cách là mỹ nhân ở trường Trung học số 1, có vô số người theo đuổi cô nhưng bọn họ thường không thể hiện phong độ đàn ông trước mặt cô mà lại thích ném tiền nói chuyện.

Đây là lần đầu tiên cô gặp một người vừa không có tiền, vừa thô tục như Lâm Thu.

Không biết tại sao bỗng dưng Tần Trăn Trăn lại thấy Lâm Thu đặc biệt đáng yêu.

Nếu để Lâm Thu biết được suy nghĩ của Tần Trăn Trăn lúc này, nhất định hắn sẽ cảm thấy tâm tư phụ nữ đúng là như mò kim đáy biển.

Khoảng cách hiển thị trên định vị chỉ cách 5km nhưng đám người cũng mất đến 1 giờ mới tới nơi.

Mà đó là còn nhờ Lâm Thu mấy lần chỉ đường mới thuận lợi như vậy.

Cuối cùng khi nhìn thấy quán nướng, sắc trời đã không còn sớm nữa. Rất nhiều khách hàng đã ngồi chật quán nướng, Lâm Thu yêu cầu một phòng riêng.

Trương Tam bảo vệ sĩ ở ngoài chờ những người khác tới để dẫn họ vào phòng. Không lâu sau có ba nam một nữ tiến vào.

Còn chưa vào cửa đã nghe thấy giọng Điển Lôi vang lên.

“Ai đã chọn chỗ nào? Đây là nơi mà những người như chúng ta nên đến à? Vào khách sạn năm sao không thơm tho hơn à?”

Sau đó tất cả đều sững sờ khi nhìn thấy Lâm Thu đang ngồi trong phòng chờ.

“Trăn tỷ, người mới mà ngươi nói không phải là tên nhãi này chứ?”

Tần Trăn Trăn không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

“Sao, ngươi không đồng ý à? “

Lâm Thu nhìn Điển Lôi, miệng nở một nụ cười xấu xa.

Điển Lôi cũng biết mình không thể thay đổi quyết định của đại tỷ, quan trọng nhất là hắn không đánh baị dược Lâm Thu.

“Sao có thể chứ, ngươi mạnh như vậy, chúng ta hoan nghênh còn không kịp đây! Nhân tiện cho ta hỏi, là ai đã chọn quán này? Nó thực sứ rất hợp với địa vị của chúng ta.”

“Ngươi có ý kiến? Là ta chọn.”

“Ahaha quả nhiên là ngươi, Thu ca có con mắt tinh tường đấy!”

Lâm Thu: (????)??

Hừm, tên này cũng linh hoạt đấy.

Nhìn những người vào phòng, chỉ có một cô gái mà Lâm Thu không nhận ra. Những người khác đều đã từng thấy, bao gồm Điển Lôi, Thẩm Quý và Trang Thành.

Cả ba đều là những vong hồn đã chết dưới nắm đấm của Lâm Thu.

“Chắc ta không cần giới thiệu lại Lâm Thu với mọi người nữa, dù chỉ là dị năng hệ hoá thú nhưng sức mạnh của hắn đủ tiêu chuẩn để tham gia cùng chúng ta trong chuyến thám hiểm này.”

Một số người gật đầu đồng ý, bọn họ tuyệt đối công nhận sức mạnh của Lâm Thu.

“Lâm Thu, để ta giới thiệu với ngươi các thành viên trong đội.”

“Đây là Thẩm quý, các ngươi đã từng đấu với nhau. Hắn là thức tỉnh giả hệ hoá thú cấp Đồng 9 sao, thú hình là Sói Thanh Vân, chủ yếu phụ trách nhiệm vụ điều tra.”

“Đây là Trang Thành, hệ hoả 9 sao và Điển Lôi, hệ lôi 8 sao, đều là người tấn công mạnh mẽ của tiểu đội.”

“Trương Tam, hệ trị liệu 9 sao, bảo mẫu của đội.”

“Có người này ngươi không biết, cô ấy là Trình Nhanh, cũng là thức tỉnh giả chuyên hỗ trợ, dị năng âm thanh 8 sao. Chúng ta có thể an toàn vào trong linh khư hoàn toàn là nhờ cô ấy, không có bất kỳ chuyển động nào trong bán kính ngàn mét có thể lọt khỏi tai cô ấy.”

“Còn ta là chỉ huy chính, kiêm hỗ trợ tấn công.”

Lâm Thu kinh ngạc nhìn bọn họ.

Trong những người này, thấp nhất cũng là cấp Đồng 8 sao. Hắn chỉ là một tên cặn bã cấp Đồng 3 sao, thật là xấu hổ không nói nên lời.

Nhìn những người này không phú thì quý, nếu không thì cũng học ở những trường có nhiều tài nguyên, hiển nhiên Tần Trăn Trăn đã phải rất nhiếu sức lực mới có thể tập hợp được đội ngũ như vậy.

Các thành viên trong đội được phân công nhiệm vụ rất rõ ràng. Nhưng đây không phải vấn đề mà Lâm Thu quan tâm, bây giờ hắn chỉ muốn lấp đầy cái bụng.

Sau khi hỏi mọi người về những món yêu thích và món kiêng, Lâm Thu bắt đầu chủ động gọi đồ ăn.

Dù sao cũng có người mời khách, Lâm Thu không cần khách sáo làm gì.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!